Bài của Kim Han Na sinh viên Đại học Chungwoon ( Hàn Quốc) học Lịch sử Việt Nam tại Hà Nội
2011.11.30
Trong
học kỳ 2, em đã học lịch sử Việt Nam được khoảng 2
tháng. Ngày 10 tháng 11 năm 2011 em đã đi
thăm quan Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt
Nam. Việt Nam là một đất nước nằm ở vị trí thuận lợi vì bao
quanh là biển và tiếp giáp với nhiều nước như Trung Quốc, Căm-pu-chia
v.v. Vì thế, Việt Nam là một đất nước không những
đã từng bị nhiều nước khác thống trị như
Trung Quốc, Pháp v.v. mà còn có nhiều người dân đứng dậy khởi nghĩa
để giành lại độc
lập. Bảo tàng lịch sử Quân sự đã trưng bày tư
liệu và hiện vật về chiến tranh.
Chiến
tranh là một tội ác; nó khiến con người trở nên hung bạo và tàn ác hơn, nhiều
khi dễ dàng giết người và trả thù hơn. Vì thế, em không muốn hiểu biết những
thông tin liên quan đến chiến tranh như các hình ảnh giết người,
hình ảnh chết chóc trong bảo tàng lịch sử quân sự. Ở Hàn Quốc bảo tàng lịch sử
Quân sự trưng bày nhiều hiện vật và tư liệu về chiến tranh như các hình ảnh có
người bị cắt cổ hoặc bị giết; hay các mô hình tra tấn, giết người với âm thanh
quá sống động. Hồi em còn nhỏ, em đã
đến đó một lần và
hoàn toàn bị sốc trước cảnh tra tấn đó đến
mức em chạy ra ngoài khóc ngay lập tức. Sau đó, em đã
quyết định không bao giờ đi
Bảo tàng lịch sử Quân sự nữa. Lần này, khi em đến Bảo tàng Lịch
sử Quân sự Việt Nam thì em không muốn bước vào vì em tưởng là trong bảo tàng có
nhiều tài liệu về các tội ác trong chiến tranh giống như bảo tàng lịch sử quân
Sự Hàn Quốc, chẳng hạn như hình ảnh Việt Cộng bị tàn sát da mãn, hình ảnh người
dân Việt Nam bị giết. Nhưng thực tế là trong Bảo tàng lịch sử Quân sự Việt Nam
không trưng bày nhiều hình ảnh dã man trong chiến tranh mà chủ yếu trưng
bày các loại vũ
khí, các chiến lược chiến tranh của người Việt và hình ảnh những con người anh
hùng ở Việt Nam. Điều đó khiến em có cảm nhận hoàn toàn khác so
với lần em đi thăm bảo tàng lịch
sử quân sự ở Hàn Quốc. Vì thế, em càng cảm nhận được tinh thần
chiến đấu kiên cường và bất khuất của người Việt
Nam.
Sau
khi em xem các tư liệu ở bảo tàng, em suy nghĩ, chiến tranh thể
hiện trí tuệ của người Việt Nam. Trong bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam có nhiều
tò nhà trưng bày các hiện vật khác nhau. Nhưng trong buổi sáng, chúng ta chỉ có
thể đi thăm được hai toà nhà.
Trong
tòa nhà đầu tiên có trưng bày các tư liệu về chiến lược và lời dẫn của các vị anh
hùng trong thời kỳ bắc thuộc. Ở đó, em có ấn tượng sâu sắc với 2 phần. Thứ nhất
là lời nói của vua Quang Trung “Đánh cho để
dài tóc, Đánh cho để đen
răng, Đánh cho nó chích
luân bất phản, Đánh cho no phe giáp bất hoàn, Đánh
cho sử tri nam quốc, Anh hung chi hữu chủ”. Sau khi cô Chi giải thích lời nói
này của Quang Trung có nghĩa là nước Nam phải
chống lại quân giăc để giữ gìn phong tục của mình. Sau khi hiểu được câu nói này,
em cảm thấy người Việt Nam coi trọng phong tục của họ nên phải luôn đấu tranh
giữ gìn đất nước của họ.
Thứ
hai là chiến lược của người Việt Nam. Chiến lược này được gắn với chiến tranh
chống lại đế quốc Mỹ khi quân Mỹ đánh bằng con dao
gắn ở đầu súng. Em ấn tượng vì cô miêu tả rất hay và em nghĩ
rằng chiến lược đó là trí tuệ của người Việt Nam. Khi
quân Mỹ đánh người Việt bằng con dao gắn ở đầu
súng thì người Việt Nam ôm quân Mỹ để quân Mỹ không
thể đánh người Việt được vì nó rất dài. Sau khi em nghe cô nói, em nghĩ rằng
không một dân tộc nào, không một đế quốc nào có thể chiến thắng được
người Việt Nam.
Từ
tầng một lên tầng hai, có tài liệu về trận chiến Điên Biện Phủ. Ở
Hàn Quốc, em đã học về trận chiến Điện
Biên Phủ nhưng chưa bao giờ xem tận mắt tài liệu về quá trình chiến tranh đó.
Ở đây, có trưng bày mô hình trận chiến Điện Biên Phủ, đồng thời cũng chiếu bộ
phim tài liệu về trận chiến này. Trong bộ phim đó, quân Pháp vừa
có nhiều vũ khí mạnh vừa có nhiều lực lượng quân đội
mạnh còn quân Việt trông rất yếu vì không có nhiều vũ
khí mới nên phải vượt núi băng rừng để làm vận chuyển lương thực và vũ khí lên
Điện Biên để đánh Pháp. Em tự hỏi là “Tại sao quân Pháp không thể chiến thắng
quân Việt mặc dù quân Pháp có nhiều vũ khí mới và tốt
hơn quân Việt?” Trong bộ phim đó, người Việt
Nam trông nhỏ, không có vũ khí tốt và mới nhưng em cảm thấy người
Việt mạnh mẽ. Bởi vì người Việt đào núi và làm đường
dùng địa hình của người Việt để
tấn công quân Pháp và chuyển mang vũ khí nặng như xe
tăng, súng, đạn. Theo em, người Việt có thể
mang chuyển vũ khí vì có nhiều người yêu nước muốn
giành lại độc lập.
Trong
tòa nhà thứ hai có nhiều tài liệu về chiến tranh Mỹ. Ở đó,
em ấn tượng nhất là mô hình của địa đạo
Củ Chi. Địa đạo Củ Chi là một
hệ thố phòng thủ trong lòng đất ở miền Nam.
Em nghĩ rằng địa đạo
đó giống như một tổ kiến. Địa
đạo có nhiều không gian như phòng hội tác
chiến và phòng sinh hoạt v.v. Em bất ngờ là người sống ở dưới đất
thì làm sao mà thở được, làm thế nào mà đi
lại được và cửa vào ra ở đâu..
Em quan sát thì cửa vào ra được che khó tìm.
Qua đó em mới hiểu vì sao người Việt có thể giành lại độc
lập mặc dù Pháp và Mỹ là những nước mạnh và quân đội Pháp và Mỹ là hai quân đội
được trang bị nhiều vũ khí tốt nhất. Đó chính là vi người Việt hiểu địa lý của
Việt Nam và dùng những thuận lợi về địa lý để đấu tranh và giành lại độc lập.
Hàn
Quốc cũng là một đất nước đã từng bị nước khác thống trị. Tuy nhiên, em nghĩ rằng
Hàn Quốc không cố gắng giành lại độc lập như Việt Nam. Ngày xưa, Hàn Quốc đã từng
cố gắng giành lại độc lập nhưng lúc nào Hàn Quốc cũng đứng lên nhờ sự giúp đỡ của
các nước khác. Hàn Quốc cũng độc lập năm 1945 như Việt Nam vì chiến tranh thứ
hai kết thúc năm 1945 nhưng Hàn Quốc không giống như Việt Nam là sau khi Việt
Nam độc lập, Việt Nam lại có chiến tranh với nhiều nước nhưng Hàn Quốc không có
ngoại chiến mà chỉ có nội chiến với Bắc triều tiên. Khi Hàn Quốc chiến tranh với
Bắc triều tiên thì Hàn Quốc nhờ Mỹ giúp đỡ. Còn Việt Nam tự giành lại được độc
lập. Lịch sử chiến tranh của Việt Nam thực sự hấp dẫn và thu hút các sinh viên
học Việt Nam học như em.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét